Trên bến tàu người đông lời nhiều, Tần Phong nói tương đối uyển chuyển.
Thật ra là vì gia cảnh nhà họ Tần khá phức tạp, do năm xưa cha hắn là Tần Úc Tùng một lòng chuyên tâm học hành, Kỳ ca nhi trong chi đích tôn có phần lạc lõng, tuổi tác lại chênh lệch khá lớn với các huynh đệ. Sau này địa vị của hắn trong nhà cùng cha mình thăng tiến, sau khi cha hắn ra ngoài nhậm chức, hắn càng là người duy nhất được tằng tổ phụ và tổ phụ chăm sóc, trở thành người cháu duy nhất được tổ phụ tự tay nuôi nấng, cháu đích tôn của trưởng phòng cũng đành phải đứng sang một bên. Đãi ngộ đặc biệt này càng khiến hắn khó hòa nhập với các huynh đệ.
Cũng chỉ có Tần Phong là người rộng lượng không thích so đo, cũng bằng lòng dắt theo cái đuôi nhỏ này, chẳng khác gì huynh đệ ruột thịt cùng mẹ sinh ra, trưởng bối Tần gia thấy vậy, đương nhiên cũng yên tâm hơn khi để Kỳ ca nhi đi theo hắn.
Thẩm Lệ Xu trước kia là khách quen của Tần phủ, sau này không đến nữa thì đổi thành Tần Phong hễ rảnh rỗi lại dắt “cái đuôi nhỏ” đến nhà nàng chơi, hoặc đến tiệm của nàng, vì vậy không cần nói nhiều, nàng hiểu rõ tình hình của Tần gia, bèn không dây dưa vấn đề này nữa, chỉ cười nói: “Thế này thì hay rồi, ta nhớ quê của các ngươi cách nơi nhậm chức của Tần thúc thúc gần hơn một chút, Kỳ ca nhi có thể nhân tiện đến thăm cha nương không?”
Kỳ ca nhi đương nhiên cũng rất nhớ cha nương, nghe vậy mím môi nhìn sang ca ca, Tần Phong khiêm tốn nói: “Nếu lần này may mắn thi đỗ, trước khi về kinh tất sẽ cùng Kỳ ca nhi đi một chuyến, cùng nó đến thăm tiểu thúc tiểu thẩm, thuận tiện cũng mời tiểu thúc tự mình chỉ điểm một hai.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây