Thẩm Lệ Xu cũng rất ngạc nhiên, bởi vì so với các tiểu đồng bọn, đãi ngộ của nàng thậm chí còn là siêu VIP. Diện tích phòng không chỉ lớn hơn một hai lần, mà bài trí bên trong cũng tinh xảo tao nhã, ánh sáng cực tốt. Bên cạnh sập mềm có một cửa sổ lớn, Thẩm Lệ Xu không nhịn được mà tưởng tượng cảnh mình tựa vào sập mềm vừa uống trà vừa ngắm cảnh sông, nóng lòng muốn cởi giày ra để trèo lên thử!
Nhưng nàng đã không làm vậy, bởi vì bên cạnh có một tiểu thư tỷ tỷ với nụ cười ngọt ngào đang cúi người với nàng: “Thẩm tiểu nương tử vạn phúc, nô tỳ tên Đan Lộ, Lâm ma ma gọi ta tới hầu hạ tiểu nương tử, ngài có việc gì cứ căn dặn.”
Đây là nha hoàn xinh đẹp trong truyền thuyết sao? Đến hơi đột ngột, Thẩm Lệ Xu suýt nữa không phản ứng kịp: “Chỗ ta mọi thứ đều ổn, không cần người hầu hạ, mà Lâm ma ma là ai?”
Dường như biết nàng sẽ từ chối, Đan Lộ không hề hoảng hốt, chỉ cười tủm tỉm giới thiệu: “Lâm ma ma là quản sự ma ma trong phủ, mọi sự sắp xếp của bà cũng là nghe theo... công tử phân phó, Thẩm tiểu nương tử là khách quý, tự nhiên phải chiêu đãi cho tốt, nếu không phải trên thuyền chỉ có mình ta là nha hoàn, cũng không đến mức để ngài phải chịu thiệt thòi.”
Thẩm Lệ Xu còn tưởng lời này của Đan Lộ ý là trên thuyền chỉ có một nha hoàn, nàng không có lựa chọn nào khác, chỉ đành tạm chấp nhận, sau này mới biết, ý tứ thực sự của câu nói này và cách nàng hiểu hoàn toàn trái ngược nhau.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây