Ngũ thúc vừa cung cấp cửa hàng dưới tên mình làm nơi mở tửu điếm, lại ngấm ngầm bỏ ra năm trăm lượng để góp vốn, mà chuyện này chỉ có tằng tổ, tổ phụ và cha hắn biết, trong đám cùng thế hệ chỉ có đại ca là trưởng tử trưởng tôn và hắn có nghe qua, mọi việc làm rất kín đáo, có lẽ ngũ thúc cũng như hắn tự nói, đã sớm đoán được việc kinh doanh này sẽ kiếm ra tiền.
Nhưng ngũ thúc kiến thức sâu rộng, thấy nhiều nên không lạ, ngũ thúc bình tĩnh được chứ hắn thì không, nếu mỗi tháng tiền hoa hồng đều được ba trăm lượng, một năm là ba nghìn sáu trăm lượng, nhiều tiền như vậy hắn sợ là đếm cũng không xuể, càng không dám tưởng tượng cảnh mình mỗi năm có ba nghìn lượng “tiền tiêu vặt” sẽ ra sao.
Vì vậy, ba trăm lượng bạc này đã mang đến một cú sốc lớn cho Tần Phong, những cuộc thảo luận sau đó giữa Thẩm Lệ Xu và Tần thúc thúc về việc kinh doanh của tửu điếm, hắn không nghe lọt tai một chữ nào, trong đầu vẫn chỉ toàn là ngũ thúc phát tài rồi, còn Xu nương thì giàu có đến mức đảo lộn nhận thức của hắn – bây giờ hắn đã không dám tưởng tượng thu nhập hàng năm của Xu nương nữa.
Chắc chắn là một con số thiên văn!
Tần Phong với vẻ mặt ngơ ngác đi từ ngoại viện vào nội viện, thất thần chào hỏi ngũ thẩm rồi ngồi xuống uống trà, cuối cùng cũng đến lúc trưng bày quà, Thẩm Lệ Xu mở tấm vải che mô hình tòa thành ra, tiếng trầm trồ của người lớn và tiếng reo hò phấn khích của trẻ nhỏ đồng thời vang lên trong phòng, Tần Phong cũng hoàn hồn, nhìn món đồ trang trí thần kỳ mà đường đệ đang ôm khư khư như báu vật, hai mắt sáng rực lao tới.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây