Tam thiếu gia không hiểu chuyện còn như thế, còn Đại thiếu gia và Nhị thiếu gia đang học ở ngoài, nghe nói đều do một tay tiểu thư nuôi lớn, càng được dạy dỗ tiến thoái có độ, biết lễ giữ phép, chưa bao giờ cậy mạnh bắt nạt yếu. Lần đầu gặp mặt, hai vị thiếu gia vận trang phục thư sinh, một thân áo xanh tuấn dật, đầu đội khăn nho sinh, tuy vóc người còn nhỏ nhưng đã sớm ra dáng người đọc sách. Ngoại trừ lúc ở trước mặt tiểu thư có hơi hoạt bát, thì ra ngoài nói năng cử chỉ đều ôn văn nhã nhặn, Trinh Nương hoàn toàn có thể tưởng tượng ra dáng vẻ họ thi đỗ công danh, làm rạng danh tổ tông.
Một gia đình tốt và bầu không khí hòa thuận, thân ái như Thẩm gia là điều Trinh Nương chưa từng thấy và cũng không thể tưởng tượng nổi. Hơn nửa năm ở đây chính là cuộc sống mà nàng ấy hằng ao ước, nàng ấy quyết tâm sẽ theo tiểu thư cả đời, trừ phi tiểu thư không cần nàng ấy, đuổi nàng ấy đi, nếu không dù nàng ấy có để dành được bao nhiêu tiền cũng quyết không dùng để chuộc thân.
Trinh Nương đã quyết tâm, mỗi ngày đều chăm chỉ làm việc, xem lời tiểu thư như thánh chỉ. Dù dạo này tiểu thư không thường đến quán nướng, chỉ dặn nàng ấy hãy giúp tiểu thư Thanh Nương mới đến thích nghi với môi trường, Trinh Nương cũng răm rắp thực hiện, toàn tâm toàn ý phối hợp công việc với Thanh Nương.
Với thân phận và tính cách này của Trinh Nương, nếu ở nơi khác thì rất dễ bị bắt nạt nơi công sở. Nhưng đây lại là con cháu Thẩm gia và Từ gia, không kể ở quê nhà sống ra sao, trong mắt người trong thành đều bị xem chung là dân quê, bản chất cũng thật sự chưa từng trải sự đời, nhận thức về những công việc đặc thù như nha hoàn, nô tài cũng không sâu sắc. Lại thêm Thẩm Lệ Xu thường xuyên nhấn mạnh nguyên tắc công bằng chính trực, cùng với nhiệm vụ làm việc quần quật bận rộn, mọi người cũng không có thời gian để cảm nhận cái cảm giác hơn người một bậc.
Đều là người làm công, ai cao quý hơn ai chứ?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây