Nhưng đây cũng là chuyện đành chịu. Hai vị đại lão họ Triệu không muốn tiết lộ danh tính tự cho rằng đã che giấu thân phận rất kỹ, Thẩm Lệ Xu lại càng không mong họ bị lộ tẩy. Cứ coi họ như những vị khách sộp bình thường mà cung phụng thế này chẳng phải tốt hơn sao, lỡ như “biết được” thân phận của họ, sau này thật sự phải quỳ lạy.
Thẩm Lệ Xu từ thời hiện đại không quỳ trời không quỳ đất cũng không quỳ cha mẹ xuyên không đến đây, không có quá nhiều thứ phải kiên trì, chỉ giữ lại duy nhất cái tật đầu gối cứng, không muốn động một chút là sợ đến phát quỳ.
Vì vậy, khi vị đại lão đầu bảng và Cục Bột Nhỏ nhỏ mãi không xuất hiện, Thẩm Lệ Xu không thể làm như với Tần thúc, rằng núi không đến với ta thì ta đi tìm núi – thấy Tần thúc quá bận không có thời gian tìm nàng chơi, Thẩm Lệ Xu chẳng hề khách sáo, vui vẻ mang một đống quà đến Tần gia chúc Tết, ăn vạ được một bữa cơm ở Tần gia, cuối cùng cũng gặp được người thê tử xinh đẹp động lòng người của Tần thúc, rồi mãn nguyện mang theo quà đáp lễ hậu hĩnh của mọi người Tần gia trở về, giữa chừng còn ở trong thư phòng của Tần thúc chốt lại các chi tiết hợp tác mở tửu lâu, Thẩm Lệ Xu bèn cầm bản hợp đồng cuối cùng đã được chỉnh sửa đến tận cửa.
Một trong các đối tác là Từ đại cữu đã sớm ký tên điểm chỉ vào đó, Thẩm Lệ Xu cuối cùng đối chiếu lại với Tần thúc thấy không có gì sai sót, cũng lần lượt ký tên hai người rồi ấn dấu tay, hợp đồng chính thức có hiệu lực, như vậy chỉ cần đợi qua rằm tháng Giêng, những người thợ từng hợp tác với nàng trước đó sẽ được triệu tập, bắt đầu công việc trang hoàng một cách rầm rộ.
Còn về vị đại lão đầu bảng và Cục Bột Nhỏ nhỏ đã hứa sẽ đến chơi nhưng chưa xuất hiện, Thẩm Lệ Xu ngoài chờ đợi ra thì vẫn là chờ đợi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây