Thẩm Lệ Xu tăng giá rất ư đường hoàng, năm ngoái bọn họ mua thức uống lạnh cũng chỉ lạnh cỡ nước giếng, vậy mà chủ quán đã dám bán gấp đôi. Mấy thứ nàng làm ra hôm nay, độ lạnh có thể sánh với đồ vừa lấy từ hầm băng ra, tăng thêm hai ba văn thì có gì quá đáng?
Thấy nàng tự tin như vậy, đám tiểu đồng bọn cũng dần thu lại vẻ kinh ngạc đến rớt cằm, nửa tin nửa ngờ nhìn về phía Từ Hổ và Từ Lực, “Thức uống lạnh trên phố thật sự bán giá gấp đôi sao?”
Hai huynh đệ ngập ngừng gật đầu: “Đúng... vậy đó.”
Khi ấy bọn họ uống nước giải khát lạnh, quả thực giá đến hai văn tiền một chén, nhưng chén, hay nói đúng hơn là bát của chủ quán đó cũng đủ lớn.
Nói thế này cho dễ hiểu, cái bình đựng nước của nhà bọn họ rót vào loại chén đó cũng không đầy ba chén, nhiều nhất là hai chén rưỡi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây