Vội vàng nhận lấy bát cháo, vừa hay cũng đã nguội, ông thậm chí không cần dùng đũa, đưa bát lên miệng tu ừng ực, chưa đến hai ngụm đã hết sạch, Từ nhị cữu đưa trả bát cháo sạch sẽ cho muội muội, lau miệng, rồi gia nhập vào đội ngũ chuẩn bị hàng của bọn nhỏ, vừa hay ngồi cạnh Trương Bân.
Trương Bân cười toe toét với ông, tiện thể trả lời câu hỏi vừa rồi: “Nhị cữu, tối qua Xu Nương đã phát tiền công rồi.”
Từ nhị cữu đã làm việc vài tháng, nhận tiền công vài lần, nhưng cũng chỉ mới từ tháng trước mới được trải nghiệm niềm vui nhận lương hàng tháng của người làm công. Nhưng lần phát lương đó chỉ tính mấy ngày cuối tháng, số tiền rất ít, gần như không đáng kể nên tháng trước bận rộn, ông hoàn toàn quên mất chuyện tiền công.
Nghe cháu trai nói, Từ nhị cữu mới nhớ ra: “Đúng rồi, đã làm việc cả tháng rồi, theo như lời Xu Nương thì hai ngày nay phải phát tiền công.”
Nhìn vẻ mặt hớn hở của bọn nhỏ, Từ nhị cữu cười hỏi: “Lần này được bao nhiêu mà các ngươi vui thế?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây