Thực ra Vương Vũ có một bản lĩnh, đó là rất giỏi nhớ đường, khi còn nhỏ chỉ cần là hắn dẫn các bạn đi vào rừng chơi thì chưa từng bị lạc đường, đã từng đến Từ gia một lần hắn cũng đã thuộc đường, tự mình có thể tìm được, không cần biểu muội dẫn đường.
Chỉ là hắn nói không cần, bà ngoại bọn họ còn tưởng là khách sáo, nhất định phải dẫn đường cho hắn, hơn nữa Thanh Nương cũng không phải hai tay trống trơn, nàng cũng xách một giỏ hành tây trắng muốn mang đến Từ gia.
“Nghe nói người trong thành rất thích ăn củ kiệu nướng, những thứ này đều là mấy tỷ muội chúng ta buổi chiều vào rừng hái về, để giữ được độ tươi, cho chúng nó ở qua đêm cùng với đất, sau đó sáng sớm rửa sạch, trước khi Từ nhị cữu vào thành đưa rau đến xử lý xong là được.”
Vương Vũ nhìn những củ kiệu dại non xanh mơn mởn, giống như vừa mới được hái từ dưới đất lên, đang định nói một câu thật phiền phức thì thấy biểu muội kiêu ngạo hất cằm lên, “Bởi vì chúng ta sơ chế sạch sẽ tỉ mỉ, Xu Nương rất thích, mỗi ngày trả thêm mười văn tiền công. Vốn đã nói là hai mươi văn, bây giờ đã tăng lên ba mươi văn rồi.”
“Mỗi ngày đều có ba mươi văn?” Vương Vũ lập tức cảm thấy không phiền phức chút nào, vào trong ruộng hái một ít rau dại là có thể kiếm được ba mươi văn, còn cần gì tự mình bon chen nữa? Cảm thán xong hắn lại chủ động nói, “Đúng rồi, củ kiệu này chắc cũng không nhẹ nhỉ? Hay là chúng ta đổi đi, ta xách củ kiệu, muội giúp ta xách trứng gà là được.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây