Bởi vì có người cữu cữu làm quan sai, Vương Vũ trở thành đại ca của đám trẻ con trong thôn, nhất hô bá ứng, chỉ đâu đánh đó.
Hắn phát hiện không chỉ có hắn thích lôi cữu cữu ra, cha nương hắn và người lớn trong thôn khi nói chuyện phiếm, bao gồm cả ông bà nội và các bá phụ của hắn, cũng thường xuyên nhắc đến người cữu cữu đang làm việc ở trong thành.
Cha hắn mỗi ngày đều nói nha môn đãi ngộ tốt thế nào, bổng lộc không chỉ phát bạc, mà còn có củi gạo dầu muối, thậm chí cả thịt bò thịt dê, làm việc cho triều đình chính là thể diện; ông bà nội thì ngưỡng mộ căn nhà lớn của nhà cữu cữu, mặc dù chưa từng tận mắt nhìn thấy, nhưng lại như thể còn hiểu rõ hơn cả hắn, nói nó đáng giá bao nhiêu mẫu đất, nếu đổi thành tiền mang về thôn bọn họ, không chỉ có thể mua được hai trăm mẫu đất, xây nhà gạch ngói khang trang, mà còn có thể mua được cả nha hoàn bà tử và người làm công, chẳng khác gì địa chủ lão gia; còn trong mắt nương hắn, so với những điều kiện vật chất này, thì lại càng coi trọng các biểu đệ biểu muội hơn, nương hắn mỗi lần nhắc đến biểu muội và biểu đệ từ nhỏ đã sống ở trong thành, liền cảm thấy đây chính là người kinh thành chính gốc, các biểu đệ sẽ có tiền đồ tốt đẹp, con cháu đời đời đều cắm rễ ở trong thành, biểu muội lại càng thanh lệ thoát tục, dung mạo tính tình gia thế đều thuộc hàng thượng phẩm, tiền đồ sau này chắc chắn còn tốt hơn cả các biểu đệ.
Trước kia Vương Vũ còn nhỏ, các trưởng bối mỗi người một ý, hắn cũng không biết ai nói có lý nhất, nhưng theo thời gian trôi qua, nương hắn đã trở thành người có con mắt tinh tường nhất trong nhà, bởi vì các biểu đệ biểu muội còn chưa trưởng thành, đã có tiền đồ lớn.
Hai biểu đệ mới mấy tuổi đã bái Lâm cử nhân, người có học vấn nhất trên trấn làm thầy, cha mẹ bọn họ nói nghiêm sư xuất cao đồ, các biểu đệ sau này ít nhất cũng là cử nhân lão gia.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây