Ôn Ninh nhìn dáng vẻ hưng phấn của bà, giống như là xảy ra chuyện tốt gì đó, thuận miệng nói: “Chẳng lẽ mẹ lại nhặt được tiền?”
Ninh Tuyết Cầm lắc đầu, kích động nói: “Mẹ tìm được việc rồi! Là dì Lương của con giúp tìm, ở ngay phòng lưu trữ hồ sơ của viện nghiên cứu quân sự, giúp phân loại các loại số liệu thực nghiệm và quét dọn vệ sinh tầng lầu của phòng lưu trữ hồ sơ, nhưng là tạm thời, không phải chính thức, mỗi tháng mười tám đồng tiền lương.”
“Con gái, mẹ thật không ngờ, có một ngày mẹ lại có thể tìm được việc ở trong thành phố, còn là ở thủ đô!”
Ôn Ninh ngây ngẩn cả người: “Mẹ, vận khí của mẹ cũng tốt quá rồi đấy, ra ngoài nhặt được tiền, thiếu việc làm thì có người giới thiệu cho.”
“Hì hì, dì Lương của con cũng nói vận khí của con tốt.” Ninh Tuyết Cầm cười đến mức lộ ra hàm răng: “Bởi vì ngày đó ở nhà họ Cận ăn cơm, dì Lương của con biết mẹ muốn ở lại thủ đô nên nói muốn giúp mẹ lưu ý một chút xem có công việc nào thích hợp không. Kết quả ngày hôm sau liền nghe được người vốn làm công việc này không làm nữa, nói là muốn đi tỉnh ngoài chăm sóc con gái ở cữ. Chú Cận của con lại quản lý hồ sơ, cho nên đây không phải là trùng hợp sao.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây