Ôn Ninh hoàn hồn, thở ra một hơi, sau đó liền nhìn thấy người phụ nữ đứng sau lưng người phụ nữ điên, trong tay giơ cái kẹp than tổ ong bằng sắt.
“Mẹ?!”
Ôn Ninh kinh ngạc nhìn Ninh Tuyết Cầm đột nhiên xuất hiện ở đây.
Ninh Tuyết Cầm “bộp” một tiếng ném cái kẹp trong tay xuống, tiến lên dùng hai tay giữ chặt vai Ôn Ninh, quan sát cô trên dưới trái phải thật kỹ, giọng nói vừa sốt ruột vừa quan tâm: “Con gái, con không sao chứ? Có bị thương không? Để mẹ xem nào!”
Ôn Ninh bình tĩnh lại, “Con không sao, không bị thương.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây