Trong lòng Phương Phương không thoải mái, liền muốn khiến Ôn Ninh cũng không thoải mái.
Cô ta nhấc chân chặn đường đi của Ôn Ninh, lông mày hơi nhướng lên, dùng giọng điệu chất vấn nói: “Ôn Ninh, cô có biết trong khoảng thời gian này trong đơn vị đều đồn thổi chuyện của cô và Hướng Binh không.”
Ánh mắt Ôn Ninh nhàn nhạt nhìn cô ta: “Tôi và Hướng Binh không có xảy ra chuyện gì, phiền cô nhường một chút, đừng cản tôi ăn sáng.”
Phương Phương không phục nói: “Cô và anh ta không có chuyện gì? Ai tin chứ! Hai người các cô đơn độc ngồi một chiếc xe đi Hoài Sơn, Hướng Binh là người như thế nào người trong đơn vị đều biết, hơn nữa cô còn nhảy sông, nếu không xảy ra chuyện gì, cô cần gì phải nhảy sông!”
Những lời đồn đại trong đơn vị, Ôn Ninh cũng có nghe thấy, biết là trong khoảng thời gian cô ở khu vực bị thiên tai, trong đơn vị đã lan truyền, đã sớm qua thời gian tốt nhất để bác bỏ tin đồn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây