Ra khỏi văn phòng của phòng tuyên truyền, khí thế quanh người Ôn Ninh lập tức thay đổi, trong hốc mắt ứ đọng một chút nước mắt, hơi đỏ lên một chút, vẻ mặt lại càng thêm yếu đuối, nhún nhường, cắn chặt môi dưới cố gắng nhẫn nhịn, vai còn rụt lại, đúng là một con thỏ trắng tội nghiệp bị sói đói bắt nạt.
Thế nhưng Chu Phương đang giận dữ, lại đi đằng trước, hoàn toàn không chú ý tới sự thay đổi của Ôn Ninh.
Hai người một trước một sau lôi kéo nhau, lại thêm vẻ mặt tức giận như gà mái mẹ của Chu Phương và diễn xuất thỏ trắng nhỏ của Ôn Ninh, một màn ỷ mạnh hiếp yếu, lãnh đạo bắt nạt cấp dưới liền được mọi người tự động tưởng tượng ra.
Trên đường đến văn phòng của đoàn trưởng Lương, phải đi qua mấy phòng ban, vừa thấy hai người xuất hiện, mọi người liền tụ tập ở hành lang xem náo nhiệt:
“Ôi chao, đó không phải là đồng chí Ôn sao, nghe nói bị người nào đó làm ô uế trong sạch phải nhảy sông, sao lại quay lại rồi? Trưởng phòng Chu đây là lôi người ta đi đâu vậy, khí thế hùng hổ thế kia...”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây