Sớm một canh giờ thu quán, tương đương với giảm bớt một phần tư thời gian làm việc, Thẩm Lệ Xu liền dặn dò Từ Nhị Cữu hôm nay giảm bớt một phần tư nguyên liệu mua vào.
Nhưng sự thật là, đồ cần chuẩn bị ít đi khiến cho đám tiểu đồng bọn đêm nay làm việc nhẹ nhàng hơn rất nhiều, lại thêm vào việc làm xong là có thể nhận tiền công, hiệu suất làm việc của bọn họ tăng lên đáng kể, chưa đến giờ Hợi, tất cả xiên nướng đã bán hết sạch.
Vì vậy, vào thời điểm cao điểm mà trước kia mọi người đều bận tối mắt tối mũi, Thẩm Lệ Xu và đám tiểu đồng bọn lại tất bật dọn dẹp bàn ghế, khí thế hừng hực như sẵn sàng cuốn gói bỏ chạy bất cứ lúc nào, khiến rất nhiều khách quen đi đến chợ đêm, theo thói quen muốn ăn vài xiên nướng phải ngớ người ra.
Ví dụ như bây giờ, có một vị khách đến trễ, không muốn chấp nhận sự thật phũ phàng này nên cứ lải nhải cằn nhằn với chủ quán. Đại ý là hắn từ xa đã thấy quán này hôm nay hiếm thấy là không cần xếp hàng, mừng rỡ chạy tới, đã nghĩ kỹ sẽ ăn ít nhất mười xiên thịt và mười xiên màn thầu, ai ngờ đến gần thì thấy đã hết sạch, sắp dọn hàng, lúc trước hắn vui mừng bao nhiêu thì bây giờ thất vọng bấy nhiêu. Canh giờ bày quán của chủ quán thật tùy hứng, làm tổn thương trái tim thực khách, nhất định phải lên án.
Mười ngày trôi qua, đám tiểu đồng bọn dần dần thành thạo các công việc như thu tiền, nướng xiên, nhưng duy chỉ có việc giao tiếp với đủ loại khách hàng khiến bọn họ đau đầu, chỉ muốn tránh xa ba trượng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây