Thẩm Lệ Xu khích lệ nhìn ông vài phút, cuối cùng không nhịn được hỏi: “Tứ bá định khi nào bắt đầu?”
Nếu không rao nhanh, đợi mùi thịt nướng lan ra, thì không còn cơ hội cho ông thể hiện nữa.
Thẩm Tứ bá ấp úng hồi lâu, mới nói được mấy chữ: “Phải rao như thế nào?”
Hóa ra vị đại bá này nhất thời nổi hứng, chẳng chuẩn bị gì cả. Thẩm Lệ Xu đúng là cạn lời, nhưng việc này hỏi nàng cũng vô ích, bèn thuận miệng bịa ra một đoạn: “Tứ bá cứ hô to 'Thịt nướng thơm ngon, một văn một xiên, đi qua đừng bỏ lỡ, không ngon không lấy tiền' là được!”
Thẩm tứ bá bất đắc dĩ nhìn nàng, nhỏ giọng hỏi: “Thế này có khoa trương quá không?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây