Ban đầu, Thẩm Lệ Xu khá rung động trước đề nghị cho vay của Trương chưởng quỹ, thậm chí có chút phấn khích. Nhưng sau khi nghe xong hai phương án, nàng hoàn toàn hết hy vọng, nếu đây đã là có lương tâm rồi thì đời này nàng coi như từ biệt việc vay vốn.
Thật ra, hai ngày nay Thẩm Lệ Xu hơi hối hận vì đã từ chối khoản đầu tư của Tần công tử. Dù sao lúc đó nàng nằm mơ cũng không ngờ quán nướng lại làm ăn phát đạt đến vậy, còn tự tin nói với Tần công tử rằng nàng định cùng các bằng hữu từng bước mở rộng quy mô, tích lũy kinh nghiệm và nâng cao năng lực, sớm muộn gì cũng có thể tự mình phát triển từ quán nhỏ thành cửa hàng lớn, không cần nóng vội.
Nhưng khi việc buôn bán tốt hơn tưởng tượng rất nhiều, mỗi ngày dọn hàng vẫn còn rất nhiều khách cầm tiền đồng đến, mà nàng lại không kiếm được những đồng tiền này, đành trơ mắt nhìn khách hàng ra về trong thất vọng, Thẩm Lệ Xu thấy đau lòng, nàng cảm thấy mình đã bỏ lỡ cả đống bạc.
Giá như lúc trước nhận đầu tư của Tần công tử mở cửa hàng, đặt thêm vài bếp nướng, thiếu người thì tuyển thêm, khách đến là có thể ăn uống thoải mái.
Đến lúc đó, mười mấy quan một ngày tính là cái gì, một năm kiếm cả ngàn vạn quan cũng không phải là mơ!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây