Hồ Văn Hoa dựa theo tiêu chuẩn của hắn ta chọn đất rồi nói: “Ở Dư Hàng có một ngọn núi Võ Lâm, ở giữa có một khu đất rộng lớn, bốn phía được bao quanh bởi năm ngọn núi, cảnh quan rất yên tĩnh và đẹp mắt. Khu đất này, gia chủ ở phía bắc núi đang bán tháo, giá cả khá rẻ.
Nhưng tỷ à, khu đất này không phải là đất trồng màu mỡ, chủ yếu là rừng chè. Không biết nếu chúng ta mua, liệu có thành công không?”
Tỷ hắn ta đã nói không mua đất quanh Phủ Thành. Vì khi hỗn loạn, cổng thành sẽ bị tấn công, nơi đầu tiên chịu thiệt hại chính là khu vực đó. Tốt nhất là chọn những nơi có núi có nước, khi hỗn loạn có thể chạy lên núi, ít nhất là bảo toàn mạng sống.
Có núi có nước thì ăn uống không lo, đúng là thôn Sởn Thủy không lo ăn uống thật nhưng là nhờ loại khoai tây và đầu óc buôn bán của tỷ hắn ta. Ngọn núi cao phía bắc toàn là chè, chè chỉ có thể pha nước uống, không no bụng, khó trách chủ đầu tiên lại bán mảnh đất này.
“Chúng ta xuất thân thôn quê, chỉ cần ăn no là đủ, thịt ngon hơn rau, nước trà để giải khát. Nhưng nơi này, với những người văn nhân yêu trà thì chè rất quan trọng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây