Hồng Đại Ngưu mấp máy môi, đầu tiên là gượng cười, sau đó giống như là hạ quyết tâm lớn mới lên tiếng: “Nhìn thấy Văn Hoa sắp sửa kết hôn, ta rất vui, chỉ là ... chỉ là, Mãn Thương năm nay đã mười chín tuổi rồi, ta ... ta muốn nhờ phu nhân tìm người mai mối cho nó.
Ta biết bây giờ công việc nhiều, lại còn phức tạp, ta không nên đưa ra yêu cầu này làm phiền phu nhân, chỉ là ...”
Chuyện hôn nhân đại sự của hạ nhân là do chủ nhà sắp xếp, thông thường do bà chủ chỉ định người, bọn họ mới đến đây sau trận lụt, ăn, ở, mặc đều là do chủ nhà lo cho, đến bây giờ cũng chưa làm được việc gì lớn, lẽ ra không nên mở miệng yêu cầu chuyện này.
Nhưng sau khi trở về nghe nói Phạm Đại Trụ thành thân, nhìn thấy Hồ Văn Hoa cũng sắp sửa hạ sính lễ, hai người bọn họ mới chỉ mười bảy tuổi, Mãn Thương đã mười chín tuổi rồi, nếu không nhanh chân thì sau này e là bên thông gia càng không muốn gả khuê nữ cho. Thê tử ông ấy đã mất rồi, ông ấy là phụ thân, chỉ có thể mặt dày nhờ bà chủ làm chủ.
Thủy Thanh hiểu ra, đúng là chuyện này nàng thiếu kinh nghiệm, sơ suất rồi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây