Bạch Mãn Thiện lẩm bẩm: “Không phải Văn Hoa bọn họ về rồi, thì là ai chứ?”
Một lát sau, Phạm Giang thở hổn hển chạy đến trước mặt hai người, chống hai tay lên đầu gối, thở dốc nói: “Nhanh lên! A nương, a nương mau đi! Bạch bá bá, bá bá cũng mau đến đây!”
Bạch Mãn Thiện nghe thấy thằng bé nói cả ông ấy cũng phải đi, đôi mắt tròn xoe càng thêm tròn xoe.
Người này ông ấy cũng quen biết, hơn nữa còn rất quen thuộc?
“Đại Giang, ai đến vậy?” Thủy Thanh vừa đi ra ngoài vừa hỏi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây