“Số hàng này của muội bán ra là có tiền, một gia đình giàu có ở Giang Nam, lão gia, phu nhân, thiếu gia, tiểu thư, cộng thêm quản gia, ma ma, nha hoàn có uy tín... đều có thể dùng bàn chải đánh răng này, chỉ một gia đình thôi cũng có thể mua mấy chục chiếc, huống chi là những thương nhân, gia đình giàu có, quan lại, đến lúc đó chỉ sợ cung không đủ cầu.
Muội đưa ra mức giá này, giảm gần một nửa, giảm nhiều như vậy, chẳng phải là muội càng lỗ nhiều sao?”
Thủy Thanh mỉm cười: “Bạch huynh cũng đã nói rồi, bán được là có tiền, ta kiếm ít ở chỗ huynh, nhưng dù sao cũng là kiếm được, những ngày qua huynh thường xuyên đến xưởng sản xuất, là thương nhân, chắc chắn huynh cũng tính được chi phí của ta không lớn, ta bán cho huynh năm mươi văn một chiếc chắc chắn là có lời rồi.
Thật ra, nếu như không phải huynh tự mình vận chuyển hàng hóa, ta rất khó tìm được người tiếp tục phân phối hàng đến phía nam, huống chi là mở rộng thị trường!
Huynh đừng khách sáo với ta nữa, mượn lời chúc tốt đẹp của huynh, nếu như sau này cung không đủ cầu, ta sẽ tuyển thêm người, mở rộng sản xuất, huynh xem, ta chỉ mới tuyển chưa đến năm mươi người trong thôn, trừ đi người già không làm được việc, trẻ con chưa biết làm, ít nhất còn có một hai trăm người có thể sử dụng, hoàn toàn không phải lo lắng không kịp sản xuất.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây