Trên khuôn mặt Hồ Thủy Thanh lộ rõ vẻ vui mừng và tin tưởng, giọng điệu đầy hối lỗi: “Vậy thì tốt, đánh phu nhân và nhi tử của ngài là chúng ta không đúng, lúc đó ta thực sự là tức giận quá mất khôn.
Lăng đại nhân, có lẽ ngài không thể hiểu được nỗi lòng của một người làm mẫu thân như ta, nếu như nữ nhi được ngài nuôi nấng, yêu thương bị người ta coi như món hàng, lại còn nhẹ nhàng nói một câu “nhìn trúng”, muốn con bé làm thiếp, chắc chắn ngài cũng sẽ tức giận như ta thôi!”
Mặc dù Lăng Sách không có nữ nhi, nhưng ông ta hiểu được tâm trạng của Hồ Thủy Thanh.
Hơn nữa, chính ông ta đã nói trước về cách thức báo ân của Lăng gia, lúc đó, e là Hồ Thủy Thanh càng thêm lo lắng rằng đây là ý của ông ta.
May mắn, may mắn là ông ta đã kịp thời nhận được tin tức chạy đến đây, nếu không thật sự là nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch được nỗi oan.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây