“Bà nương có thể làm gì đây? Đừng khiến bọn ta cười rớt hàm.”
“Gia không có khả năng nói, đừng nói là một bà nương, nhưng nếu các ngươi đưa khuê nữ đến sưởi ấm giường cho gia thì có lẽ gia sẽ nói đó, ha ha ha.”
Thủy Thanh tiến lên một bước, nàng cầm lấy trường đao từ tay Hứa Lão Tam và giơ tay chém xuống, một mẩu tai đã rơi xuống.
Mẹ nó chứ, trước giờ chưa từng thấy ai chủ động muốn bị chém.
Vốn dĩ nàng không muốn dùng đến đao, nhưng giờ phút này nàng phát hiện ra có dùng đao thì cũng chẳng có việc gì, thậm chí còn cảm thấy thoải mái khi nghe thấy tiếng cười đột ngột dừng lại.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây