Thủy Thanh nở nụ cười ôn hòa, nhưng lời nói lại không hề ôn hòa chút nào: “Không sao đâu, ngươi nói với bọn chúng, nếu không nói thì mỗi người một đao, phải cố ý nói cho bọn chúng rằng sẽ cắt tai của chúng trước, sau đó sẽ đến mũi. Nếu chúng nói dối hoặc nói lung tung, đợi đến khi ngươi hỏi xong rồi đi đối chiếu với những người khác, nếu nói dối thì cứ chờ bị đánh gãy chân là được.”
Ngô lão đại thật thà không khỏi run người, lần đầu tiên hắn ta nhìn Phạm Tiến với vẻ hoảng hốt.
Không biết vì sao mà tự dưng hắn ta có chút lo lắng cho Phạm Tiến.
Khóe miệng Phạm Tiến khẽ nhếch lên, ấm áp nhắc nhở: “Nếu các vị sợ không nhớ được thì có thể tìm thêm hai người nữa để phối hợp cùng nhau. Sau khi thẩm vấn rõ ràng thì nói cho ta biết, ta sẽ viết hành vi phạm tội của chúng ra rồi để chúng ký tên vào.”
Ngô lão đại ợm ờ hai tiếng rồi nhanh chóng tìm người phối hợp. Thật là, hắn ta cứ suy nghĩ linh tinh mấy cái gì đâu, Thủy Thanh đại muội tử chỉ tàn nhẫn với người xấu, hơn nữa nhân từ đối với người xấu thì mới không được.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây