Phạm Tiến cúi đầu ghé tai hỏi: “Thủy Thanh, nàng có muốn quản chuyện này không?”
Thủy Thanh có năng lực làm chủ trì, làm người chủ trì thật sự rất mệt mỏi, nhưng đó là hắn nghĩ thế, còn phải để Thủy Thanh tự quyết định.
Thủy Thanh thấy sao cũng được.
Ước chừng đã một hai giờ sáng vì sự việc ầm ĩ này, nếu đỡ lão thôn trưởng lại đây, đêm khuya gió buốt, cũng không thể để xảy ra chuyện bọn cướp chưa tiễn lão thôn trưởng đi thì đám người này cũng khiến lão thôn trưởng mệt mỏi đến đi đời nhà ma luôn.
Đầu tiên nàng gật đầu với Phạm Tiến, sau đó cao giọng đáp lại: “Được, vậy ta cung kính không bằng tuân mệnh.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây