Vương Thu Nguyệt nói ra tiếng lòng của tất cả mọi người ở đây.
Nhất là một nhóm bốn người đi theo người trong thôn Phùng Đại Phùng Nhị đi bán thuốc với dân làng, bọn họ biết rõ giá tiền của rễ sắn, trên thôn gia đình đại ca Lý Văn bán được nhiều nhất, kiếm được chắc khoảng nhiều hơn một lượng bạc!
Đông gia có những người hầu như bọn họ ở đây, chỉ cần đông gia muốn, một lần bán ba năm lượng bạc cũng không thành vấn đề gì.
Trong lòng bọn họ hoang mang, nhưng bọn họ dù sao cũng là người hầu, không thể nhúng tay vào chuyện của đông gia, lần này nghe được Vương Thu Nguyệt hỏi, vội vàng gật đầu: “Đúng vậy, bây giờ chúng ta nhàn rỗi không có nhiều việc làm lắm, không làm chậm trễ việc.”
Nói xong nghĩ lại cũng không đúng, không phải bây giờ bọn họ đang làm bột rễ sắn sao, bột sắn cũng dễ cất, ăn cũng tiện, nhưng so với rễ sắn thì làm mệt hơn nhiều, cũng không làm chậm trễ được việc gì.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây