Vương Quế Phân thay thái độ áp bức khi nãy bằng vẻ mặt cười khanh khách, đồng thời tỏ ý xin lỗi: “Không sao cả, chút phiền toái này không liên quan gì đến mọi người, nói ra thì vẫn là lỗi của chúng ta, không xử lý tốt để cho mọi người phải tủi thân rồi.”
Trong phút chốc hốc mắt của Chu Ngọc và Vương Thu Nguyệt hồng hồng, cuống quít lắc đầu: “Không phải, đây không phải lỗi của ngươi, chúng ta cũng không thấy tủi thân.”
“Chúng ta rất cảm kích việc mọi người coi chúng ta là một phần trong thôn, kỳ thật nếu mọi người không mời chúng ta tới chúng ta cũng có thể hiểu được.”
“Vậy sao được, cha chồng ta đã nói toàn bộ thôn này không được thiếu một ai! Mọi người cũng là người trong thôn nên sao có thể không đến?” Vương Quế Phân nắm tay họ, dẫn họ đến chỗ bàn ghế đã được sắp xếp sẵn.
“Mọi người ngồi trước đi, cứ chờ khai tiệc là được!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây