Vương Quế Phân là thật sự khẩn trương, nàng ta hít sâu mấy cái rồi nói: “Cả một con heo đặt ở chỗ muội kia, thịt mỡ thì dùng để hầm củ cải, thịt nạc thì dùng một ít xào ớt, một ít xào dưa chua, lại lấy xương nấu mấy nồi canh lớn, ăn với gạo lức, đây là đồ ăn bữa trưa.
Buổi tối chính là dùng tóp mỡ xào cải trắng, mỡ heo xào trứng gà rau hẹ làm lớp phủ cho món bánh bao bột, canh thì vẫn xùng xương hầm, bánh bao bột ba phần bột mì, bảy phần bột ngô được không?”
Một con heo hơn hai trăm cân, trong thôn có hơn bốn trăm người, những thứ như nội tạng heo, xương sườn mỗi người không chia được một miếng, cũng không dễ chia, cũng may Thủy Thanh nói nhà nàng thích ăn, ngày mai chỉ bán thịt heo, nội tạng heo cùng với móng heo, xương sườn đều không cần mua, nàng giữ lại nhà mình ăn.
Còn để lại cho nàng ta xương ống, nói cái này không cần chia, chỉ cần nấu canh, dính vị thịt chính là thịt rồi, thêm chút rau xanh hành lá thái nhỏ, ngày mùa đông uống một bát nóng hổi lại ấm bụng.
Nàng ta vốn định làm sủi cảo, nhưng Thủy Thanh nói người trong thôn rất ít ăn, biết làm lại càng ít, đến lúc đó nấu không khéo sủi cảo vỡ ra lại thành một nồi canh hồ nhão, không ra mùi vị gì, cán mì cũng đòi hỏi kỹ thuật, dút khoát làm bánh bao bột thỏa đáng nhất, rưới sốt lên ăn cũng ngon không kém.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây