Mà sau khi trong phường đã đi vào nề nếp vận hành bình thường, nàng quả thật không còn bận rộn gì nữa, vả lại cho dù có bận thế nào đi chăng nữa, thời gian làm một bữa cơm cho đệ đệ bị thương vẫn phải có!
Nàng đưa chén đũa qua: “Đệ nếm thử xem thích không? Nếu thích thì sau này lại làm cho đệ.
Đệ bị thương, uống thuốc đồng thời cũng phải ăn uống bổ sung dinh dưỡng nữa.”
Ngày xưa nàng không cảm nhận được thân tình, cũng không biết có phải ông trời bồi thường nàng hay không, cho nàng một người đệ đệ tốt có trách nhiệm.
Lúc ban đầu là không có bao nhiêu cảm tình, nhưng theo thời gian trôi qua, trong quá trình chung sống nàng đã coi Văn Hoa là đệ đệ ruột, lần này thấy đệ đệ bị thương cũng thực sự cảm thấy đau lòng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây