Trước kia chỉ có đi xa mới cần giấy thông hành, nhưng sau trận lụt, dân chạy nạn và lưu dân ngày càng nhiều, để không ảnh hưởng đến việc người dân phủ Quảng Ninh ra vào thành, Ngô huyện lệnh đã quy định phải mang theo giấy thông hành.
Đây là thứ mỗi lần vào thành đều phải mang theo, Lý Văn vội vàng lấy ra, cung kính đưa cho nha dịch.
Nha dịch nhanh chóng liếc nhìn một lượt, thấy không có vấn đề gì thì hung hăng đá vào người những kẻ đang kêu oan, rồi mắng: “Vu oan giá họa người khác! Coi ta là đồ ngu hay là kẻ mù!”
“Được, chẳng phải mấy người bảooan uổng sao? Vậy thì lấy giấy thông hành ra đây! Không có giấy thông hành cũng được, nói xem nhà ở đâu, họ tên là gì, có ai bảo lãnh?”
Phạm Tiểu Lục nhanh trí, vội vàng dâng lên những chiếc túi tiền thêu hoa văn tinh xảo, đẹp đẽ mà họ vừa lục soát được, cung kính nói: “Quan gia, đây là đồ bọn họ mang theo, chúng ta thấy không giống đồ của bọn họ, bên trong chỉ còn lại một ít bạc vụn, do bọn họ đánh người của chúng ta bị thương, nên số bạc vụn đó đã dùng để mua thuốc rồi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây