“Một thanh đao cũng đáng giá không ít tiền đấy.”
“Chia những thanh này ra, cộng thêm những thanh mà Thủy Thanh tẩu đã cho trước đó, ngoại trừ hai nhà kia thì những nhà còn lại ít nhất cũng có hai thanh đao.”
Có đao và không có đao có khác biệt quá lớn.
Nếu như bọn họ không có đao, hoặc là số lượng đao ít, thì lúc nãy, trong trận chiến vừa rồi, người nằm gục xuống đất chính là bọn họ! Mà trong thôn có nhiều đao thì người dân càng an toàn hơn.
Vương lão bát nghiến răng nghiến lợi, nhìn Lý Văn, nói: “Chúng ta phải giữ lại mười bốn thanh đao này, để bổ sung cho thôn chúng ta.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây