Còn cha hắn ta thì luôn lười biếng, trong nhà đã bắt đầu bán ruộng đất rồi, cuộc sống sau này không cần nghĩ cũng biết là sẽ ngày càng khó khăn.
Cha nương không trông cậy được, hắn ta chỉ có thể dựa vào bản thân, lúc trời mưa, người không có ô sẽ phải chạy nhanh hơn, nhanh hơn nữa, người không có cha nương để dựa dẫm cũng vậy, chỉ có thể liều mạng, liều mạng hơn nữa để làm việc...
Triệu Lan, Lý Điền Điền... vừa ra khỏi cổng sau thôn thì đã nhìn thấy trên ngọn núi gần nhất chỗ nào cũng có bóng người.
Đây là ngọn núi của nhà Triệu Lan, nhìn số lượng người, phần lớn người trong thôn đều ở đây, phỏng chừng là ngày đầu tiên, mọi người chưa quen, nên đều tập trung ở ngọn núi của lão thôn trưởng để trao đổi kinh nghiệm. Những người khác cũng đi theo lên núi.
Phạm Tiểu Lục trên núi hét toáng lên: “Mau đến đây, mau đến đây! Ta phát hiện ra một củ, mọi người mau đến xem có phải là củ sắn dây không?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây