Tôn Kim Hoa nhìn thấy con dao sắc lạnh thì nuốt nước bọt, chân không tự chủ được mà trốn ra phía sau lưng đương gia mình.
Còn không phải chỉ đẩy nhỉ nha một chút sao, trước đây cũng đẩy nhiều lần lắm mà. Hôm nay phải trách Nhị Nha đứng không vững nên lăn xuống núi thì liên quan gì đến nàng ta, cần gì phải nói nghiêm trọng như vậy chứ.
Thủy Thanh ôm chặt lấy Phạm Giang, nước mắt lăn dài khóc lóc kể lể nói: “Giang nhi, đừng làm chuyện dại dột, để xem đại bá của con nói thế nào.”
Ai da, diễn khóc khó quá đi.
Sớm biết như thế này thì nàng sẽ là người cầm dao nói mấy lời hung hăng đó để mấy hài tử phụ trách kéo nàng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây