Sở dĩ Thủy Thanh mua nhiều như vậy chính là do nàng cũng có quyết định này, chỉ là không ngờ, cổ nhân như Phạm Tiến cũng có thể bắt kịp suy nghĩ của nàng, nàng không thể xem thường trí thông minh của người xưa được.
Hơn nữa Phạm Tiến rất cẩn thận, nói chung là ở triều đai này làm cái gì cũng càng chu toàn càng tốt.
Phạm Tiến vui vẻ nói: “Hà thủ ô là cây lâu năm, không cần quản lý, thật sự rất thích hợp trồng giữa núi rừng. Thủy Thanh, nàng xem thử trong những thứ thần linh ban tặng có thứ cây lâu năm nào thích hợp trồng giữa núi rừng mà hạt có thể dùng ăn no chắc bụng không?”
Thủy Thanh hơi nhướng mày.
Ngay lập tức Phạm Tiến giải thích: “Nơi này của chúng ta mùa hè mỗi năm sẽ có lũ lụt, tuy rằng hầu như không nghiêm trọng, ngẫu nhiên ba bốn năm mới có một lần lũ lớn nhưng ta nghe lão trưởng thôn từng nói ba mươi năm trước có một lần lũ quét rất nghiêm trọng, lúa bên ngoài ruộng bị ngập ứng hơn phân nửa, nhà xây bằng gỗ hay bằng gạch trong thôn đều đổ sập, lúc đó tử thương không ít nhưng khẩn cấp nhất là người chết đói càng lúc càng nhiều.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây