Cha hắn ta luôn biết rằng mọi thứ bên ngoài không hề yên bình. Cha hắn ta đẩy mạnh việc vận chuyển khoai tây vì ông ấy muốn vận chuyển chúng sớm hơn rồi quay trở lại. Chắc chắn là trên đường đã xảy ra chuyện gì đó hoặc là nhìn thấy thứ gì đó, nếu không thì cha hắn ta sẽ không thay đổi kế hoạch và lộ trình!
Bạch Tử Khiêm nhìn bảy mươi tám mươi hán tử trước mặt, bọn họ đều sụp bả vai xuống và luôn lộ ra vẻ mặt lo lắng không thôi, hoàn toàn mất đi tinh thần phấn chấn sau khi trở về như bốn chuyến đi trước đó, càng không nói đến niềm vui sướng sau khi nhận được tiền.
Chỉ là bọn họ hình như đã bàn bạc với nhau trước rồi, nói chuyện cẩn trọng, không nói cho bọn họ biết.
“Đúng rồi, Bạch đại ca đã viết thư cho ngươi rồi!” Hồ Văn Hoa lục lọi vải dầu trong xe, lấy ra hai tờ giấy đưa cho tỷ phu: “Ta không biết cái nào là của huynh, tỷ phu xem đi.”
Bức thư được viết ở Bạch gia trang, cho nên không có phong thư là chuyện đương nhiên.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây