Phạm Hà reo lên: “Được rồi, được rồi, a nương nói nước đậu xanh này đã được ngâm trong nước suối một lát rồi, uống nhanh một lát thì đang còn mát đấy, để lâu thì không còn mát đâu, chúng ta nhanh lên.”
Hai người cùng nhau khiêng cái thùng đi về phía đoạn đường mà Đinh gia phụ trách.
Phạm Nhị Trụ và Phạm Tam Trụ nhìn chằm chắm vào thùng gỗ.
Mấy ngày nay, bọn họ ăn không đủ no, đã thế ngày nào cũng phải làm việc nặng nhọc, bây giờ bọn họ đói đến mức có thể ăn hết một con trâu luôn ấy chứ.
Đi trở về thì cũng phải làm việc, nhưng mà có Đinh Giai Giai, nhìn thấy cũng tốt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây