“Bạch công tử cũng là một người hoà đồng, ngài ấy là người tốt và đối xử với chúng ta vô cùng lịch sự và nhã nhặn, không có một tý kiêu ngạo nào.”
“Đông gia của chúng ta cũng vậy, mấy người vẫn không biết đúng không? Gần đây năm người chúng ta đã giúp Đinh tẩu làm việc, một ngày cũng kiếm được 30 văn tiền đó! Đông gia nói để cho chúng ta tự cầm.” Vương Thu Nguyệt vui sướng nói.
“Ừ, mấy người không biết, lần này chúng ta trở về thấy mọi người sống cũng khổ sở hơn, thôn trang của Bạch lão gia còn tốt hơn, mặc dù đồ ăn không ngon nhưng ít nhất vẫn rau dại và cháo để ăn; hầu hết những người chúng ta gặp trên đường đều đói đến kiệt sức. Nếu chúng ta không đi theo Bạch lão gia đến đây thì họ không dám nghĩ tới cuộc sống đó.”
Ngay cả người trên hành lang cũng không nhịn được thở dài.
Bàn tay đang cầm bát càng siết chặt hơn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây