Ông ấy vẫn luôn muốn xây một cái hàng rào xung quanh, chỉ là vốn dĩ ăn no còn khó khăn thì ai lại dồng ý làm những chuyện vô dụng không thấy được kết quả này chứ? Nếu không đồng lòng thì có nói gì cũng vô ích.
Nhưng bây giờ đã khác xưa rồi, Hồ Thủy Thanh đã nói chuyện mà ông ấy không dám nói, nói chuyện mà ông ấy muốn làm!
Phạm thất gia trầm ngâm hồi lâu mới nói: “Trước đây không thể nhưng giờ cũng có thể rồi, ngoại trừ một số nhà ra thì hầu hết gia đình trong thôn chúng ta đã có thể ăn một ngày hai bữa rồi.
Nửa năm nay có sáu bảy hộ gia đình trồng khoai tây, cho dù trong thời gian nghỉ làm mùa nhưng một ngày cũng có thể ăn ba bữa, bữa nào bữa nấy cũng no căng, chắc là thể lực xây hàng rào sẽ không có vấn đề gì.”
Lão thôn trưởng nhìn về phía Phạm thất gia, giọng nói của ông ấy khó đè nén được sự vui sướng: “Lão đệ, nếu ngươi cũng cảm thấy có thể thì chi bằng hôm nay chúng ta cùng nhau bàn bạc, ngày mai bắt đầu xây luôn được không?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây