“Đương nhiên là có công dụng, hơn nữa, ai lại ngại có nhiều lương thực chứ?” Thủy Thanh liếc nhìn Bạch Tử Khiêm, cảm thấy cách giáo dục của Bạch Mãn Thiện và Lý Hồ Ngọc rất đúng đắn.
Ít nhất thì cậu nhóc Bạch Tử Khiêm này không phải kẻ chỉ biết lợi.
Còn về phần nàng, nàng cũng không nghĩ mình là kẻ xấu xa, dù sao nếu không có nàng hoặc nàng giấu giếm, người trong thôn cũng sẽ không có loại thực phẩm như khoai tây.
Hoặc nếu ban đầu nàng bán giá cao, e rằng nhiều gia đình nhìn thấy sản lượng khoai tây thì dù có móc sạch tài sản cũng sẽ mua.
Trước đây nàng giúp dân thôn Sơn Thủy là thật lòng, muốn họ thoát khỏi đói nghèo cũng là thật lòng, giờ đây khi mọi người no ấm không lo cơm áo, nàng tính toán một chút cho bản thân cũng không quá đáng phải chứ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây