Bạch Mãn Thiện giương giọng nói: “Mãn Thương Mãn Khố, để nó bái, cha ngươi chắc hẳn là chịu!””
Không khí áp lực lúc trước cuối cùng cũng chuyển biến tốt đẹp lên một chút.
Bạch Mãn Thiện lại tiếp tục thỉnh cầu Thủy Thanh: “Đại muội tử, có cái gì ăn không? Không cần phải làm gì cao siêu đâu, ăn no là được, đói bụng quá rồi!”
Khi hồng thủy kéo đến, ngựa và bạc gói trên yên ngựa của ông ấy cũng đều đã bị cuốn trôi đi rồi.
May là nhờ làm buôn bán nên bên ngoài vạt áo, cổ áo của ông ấy đều có thêu kim phiến, cũng may là thêu kim phiến nên mới có thể mua lại giấy bán thân của nhóm người này từ chủ nhân cũ của bọn họ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây