“Ta nói cho ngươi biết, những con gà đó đều là đồ hữu dụng, trước đó thôn bọn ta cố kỵ việc ngươi là trưởng bối, nhưng bây giờ thì khác rồi, nhìn thấy nhóm hán tử ban nãy hay không? Các người cứ thử lại lần nữa xem, chỉ sợ là không có khả năng khách khí như vừa rồi đâu.”
“Tranh thủ thời gian đi, đánh cho các người tàn phế thật sự, người của quan phủ mà đến thì bọn ta chỉ nói là chưa hề thấy cái gì cả!”
“Quan phủ? Bây giờ lũ lụt nghiêm trọng, người của quan phủ nào có mà đến để mà quản chuyện cỏn con của thôn chúng ta!”
Chuyện động thủ tuy không thể, nhưng nói chuyện thì vẫn có thể, những người bao vây một vòng xung quanh đều không hề khách khí.
Hoàng đại cữu ý thức được thật sự không thể chiếm tiện nghi của cháu nhỏ mình, thì đảo đôi mắt tam giác một vòng, sau đó dừng ở trong phòng của cháu lớn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây