Nhưng mà ngẫm lại sau trận lũ lụt cho rất nhiều người ăn không đủ no, sau này sợ là xác người chết vì đói sẽ rải rác khắp nơi. Đến lúc đó, sợ là thôn Sơn Thủy có sản lượng khoai tây nhiều đến mấy cũng vô dụng — Cũng không biết là còn có thể chờ đi khi thu hoạch được hay không nữa.
Lúc đó, thôn Sơn Thủy không chết thì cũng gặp họa, sẽ càng không có người mua ruộng của hắn ta.
Hai mươi tám lượng bạc dù sao thì cũng có lời hơn là mất sạch cả chì lẫn chài!
Huống hồ, hắn ta còn ghét cay ghét đắng người nhà đường đệ này.
Nghĩ vậy, nụ cười của Phạm Đại Mộc thêm phần nịnh nọt tiếp tục thuyết phục Thủy Thanh: “Đệ muội, ta cùng Tiến đệ đều là người cùng một tộc, có chuyện tốt gì cũng nghĩ đến các ngươi đầu tiên, các ngươi mua đất này chắc chắn là sẽ lời!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây