Trong lòng Trương thẩm đã âm thầm từ bỏ, chỉ cảm thấy đây là một lần đi vô ích.
Nhà bà ấy có đất, tuy rằng là đất do khai hoang mà có nhưng Thủy Thanh đã chỉ cho bà ấy cách để ủ phân, cho nên cây trồng cũng phát triển khá tốt.
Nhưng bà ấy cũng biết độ màu mỡ của đất nghèo chất dinh dưỡng ra sao, tuy Phạm Đại Mộc nói là cho, nhưng mà nếu như muốn trồng thì cũng tốn rất nhiều sức lực.
“Khu rừng kia của ta là lớn nhất trong thôn đấy! Ta cũng không muốn lấy giá cao, mười lăm lượng bạc không trả giá, bà thấy sao?”
Lần này, ngay cả những người khác cũng phải hít một hơi sâu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây