Trương thẩm khẽ trách cứ: “Thuỷ Thanh, không phải lễ tết gì sao lại pha nước đường đỏ vậy hả? Đồ tốt như này phải giữ lại uống dần chứ.”
Vương Quế Phân cũng không nỡ, đông người thế này, màu nước đường đỏ còn đậm đến thế, e rằng phải bỏ nửa cân đường đỏ vào.
Lý đại nương nhỏ giọng dặn dò: “Sân nhà ngươi lớn, phù hợp để nhiều người bàn chuyện, sau này chắc chắn sẽ đến rất nhiều. Lần tới ngươi cứ pha trà hoặc nước sôi để nguội là được.”
Nước trà cũng được, trên núi có trà mọc tự nhiên, mùa xuân tốn chút thời gian đi hái và chế biến mà thôi, không phải tốn tiền.
Còn nước đường thì không thể, đấy là thứ phải bỏ tiền ra mua đó!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây