Năm ba năm này phải sống sao đây? Căn bản không cách nào sống nổi.
“Chờ quan nha cáo thị đi, nơi này của chúng ta lũ lụt nghiêm trọng như vậy, triều đình nhất định sẽ giảm miễn thu thuế, phân phát lương thực trợ giúp nạn thiên tai!” Phạm Thất Gia ánh mắt lấp lánh nói.
“Triều đình sẽ quan tâm chúng ta sao?” Hứa lão cha không xác định hỏi.
“Nhất định sẽ lo! Các ngươi đừng quên, mấy tháng trước không phải Hoàng thượng mới tịch biên gia sản của mấy Vương gia ư? Có vị vương gia nào mà gia sản không đủ nuôi được người của cả một thành?
Quốc khố đầy đủ, Hoàng thượng có thể không lo cho những con dân như chúng ta sao? Hơn nữa, Hoàng thượng tịch biên gia sản những vương gia kia khẳng định cũng là vì tốt cho bách tính chúng ta, nếu là vì tốt cho bách tính, thì không thể mặc kệ dân chúng được.” Phạm Thất Gia nói cho người khác nghe đồng thời cũng nói cho mình nghe.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây