Con bé nhìn các huynh trưởng chí chóe tranh nhau vào phòng, con bé cúi đầu tiếp tục bưng chiếc nồi nóng phỏng tay.
Khi đặt mì đen bột ngô cải bắp lên bàn, khoai tây ở trong thau to gần như đã được chia hết rồi.
“Nương, nương à, khoai tây này ngon quá đi, mềm mềm như bông ấy, ngon hơn bột ngô!” Phạm Tứ Trụ vừa ăn vừa bình phẩm.
“Nhưng mà ít quá, nương à bằng này không đủ ăn.” Phạm Đại Trụ nhồm nhoàm nhét từng mồm to, oán trách nói.
Tôn Kim Hoa vẻ mặt hiền từ, đau lòng không thôi: “Đều tại nương, lần đầu nấu sợ phí nên không làm nhiều.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây