Tại sao lúc đầu nàng ta lại thiển cận như vậy, cho rằng sư ca của nàng ta chỉ là một đại gia trong thôn, còn Trịnh Bình Sinh lại là người Phủ Thành, nàng ta không ngờ cho đến khi gả đến mới phát hiện ra nàng ta và cha chồng bà mẫu phải chen chúc trong hai căn phòng nhỏ, suốt ngày cả ngày không thấy cúi đầu cũng sẽ thấy.
“Nhà của sư ca chắc phải rất lớn phải không? Còn có thể nuôi thỏ, nhà của ta thì.”
Phạm Tiến nghe vậy đã nhíu mày, lập tức ngắt lời: “Những ngôi nhà ở Phủ Thành khác với những ngôi nhà trong thôn làng.” Nói xong, hắn có hơi không kiên nhẫn, chỉ muốn kết thúc cuộc hội ngộ này và trở về với gia đình của mình càng sớm càng tốt.
Hắn ngước mắt lên và nhìn kỹ cố nhân trước mặt.
Trong triều đại hiện tại có rất nhiều hạn chế đối với nữ nhân. Chính hắn chỉ mặc đồ trắng và không có danh tiếng hay quyền lực. Chắc chắn không đến nỗi được người khác nhớ nhung đến mức này, nên không đến mức làm một người nữ tử như nàng ta vứt bỏ lễ nghĩa không màng. Có thể những lời trước đó của nàng ta chỉ là điềm báo trước...
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây