Phạm Hồ mạnh mẽ gật đầu: “Còn không phải, có điều mấy năm nay ta vẫn luôn cố gắng, chưa từng lười biếng.”
Lăng Nhiên nhớ đến thư tịch của nhà Tiến thúc, đều là dễ hiểu, thường thấy nhất, dù sao thư tịch tốt đều ở trong tay quan lại sĩ tộc, sẽ không dễ dàng lưu lạc ra ngoài.
Nhà nghèo khó ở tầng lớp thấp trừ phi có thiên phú dị bẩm cộng với cơ duyên trùng hợp, nếu không làm sao có thể đầu qua con cháu của những đại gia tộc kia.
Hắn ta xoay người trở vào phòng, lúc bước ra lại, trên tay nhiều thêm vài quyển thư tịch.
Phạm Tiến đúng vào lúc này bước ra từ cửa lớn cửa nhà chính, đi về phía hai người đang đứng trong sân.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây