"Hì hì, Kim gia gia, có cơm không, ta đói." Kiều Thất Nguyệt cũng không khách sáo, vì nàng cảm giác được Kim Hổ không phải là người keo kiệt như vậy, ít nhất thì hiện tại nàng thấy như vậy.
"Có, có, có!" Kim Hổ phất tay để người hầu chuẩn bị đồ ăn. Sau đó nhìn thấy Kiều Thất Nguyệt đang mang thứ gì đó nặng đến, ông ấy vui sướng ngồi xuống ghế rồi hỏi.
"Tôn nữ ngoan, cháu nghĩ xong rồi hả?"
"Hả? Nghĩ xong cái gì?" Kiều Thất Nguyệt đang đói bụng, nghe thế thì giật mình sửng sốt.
"Vậy cháu đem theo lắm đồ như thế này làm gì? Không phải đến chỗ gia gia để làm việc à?" Kim Hổ chỉ vào đống đồ trên vai Kiều Thất Nguyệt rồi hỏi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây