Hắn đã lớn thế này rồi, chưa từng hiếu kính mẹ một đồng nào, vậy mà còn muốn tiêu tiền của mẹ sao!
Hắn thật bất hiếu!
"Có gì mà không nỡ! Mẹ đâu có chạy đi đâu, hơn nữa, nếu con ở trên trấn, mẹ còn có thể lên thăm con và anh con, tiện đường lắm." Trần góa phụ trừng mắt nhìn con trai út nói!
"Vậy mẹ... Hay là mẹ chuyển lên trấn ở với con đi! Chúng ta thuê một cái nhà, con đi chạy bàn, đi bốc vác ở bến tàu, mẹ con mình nhất định sẽ không đến nỗi nào!" Dương Quả ngập ngừng nói!
Nghe vậy, Trần góa phụ thật muốn cho con trai út một cái bạt tai, chạy bàn? Người ta có nhận hắn hay không còn chưa biết!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây