Chính vì như vậy nên bà ấy mới hiểu rõ căn bản là không thể trông cậy vào phu thê của lão đại được.
“Cha nương, đương gia khổ lắm… Hai mắt của Tiểu Viên thị đỏ bừng.
“Khổ cái gì mà khổ, đừng hy vọng gì ở chúng ta, không phải ngươi và lão đại có đất sao, bán mà đi xem bệnh. Giọng nói của Đại Viên thị rất bình tĩnh.
Kiều lão đầu hít sâu một hơi rồi nhìn lão bà của mình.
Nghe thấy như vậy Tiểu Viên thị cũng quên khóc.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây